top of page

Đồng tiền đi liền khúc ruột


Suốt cuộc đời của gã chỉ mê tiền, và gã đã sống đúng với câu ngạn ngữ “ Đồng tiền đi liền khúc ruột”

Gã có một cái tên hơi là lạ: Cầm Lộc - không biết cái tên cúng cơm của gã có ảnh hưởng gì đến cuộc đời keo kiệt của gã không !

Gã Lộc lớn lên trong một gia đình khá giả, ba mẹ là nhà thầu tiếng tăm của miền đất đầy lúa gạo. Từ lúc lọt lòng gã đã được nuông chiều như một công tử, tuổi thơ của gã quá đẹp , quá đầy đủ cho đến ngày công việc của gia đình gặp nhiều sóng gió , trong trí nhớ gã Lộc thì tiền và của cải đã từ từ vơi đi , ba mẹ của gã đã phải ngậm đắng nuốt cay để bán luôn căn nhà rộng bao la để kéo dài cho sự tiêu pha của gia đình đang từ từ bị cắt giảm……

Khi gã lớn lên, được sự dạy dổ của ba về giá trị của đồng tiền, tiền làm ra phải giử cho bằng được, còn không thì những đồng tiền sẽ không cánh mà bay, cuối cùng sẽ phải sống nghèo khổ vì không tiền.

Gã luôn ghi nhớ, và tự hứa với lòng sẽ giữ tiền như núm ruột của gã!

Gã cũng được may mắn trong công việc kinh doanh như cha, khi trưởng thành gã đã thành công : tiền vô như nước , gã nhất định không để nó ra đi. Thế là trong đầu của gã lúc nào tìm cách giữ tiền ở lại.

Điều mà gã Lộc cho là quan trọng nhất trong việc giử tiền là : Không xài tiền !

Không xài thì tiền vẫn còn đó !

Gã luôn nhắc nhở mọi người trong gia đình : Đồng tiền phải đi liền khúc ruột !

Vợ con của gã rất khó chịu vì phải sống theo châm ngôn mà gã đã coi là hàng đầu trong cuộc sống.

Nhưng nói cho cùng thì vợ con của gã Lộc vẫn sướng nhất trong vùng, sướng là vì gã không cho vợ con làm lụng hay dính dáng đến công việc gì của gã, ngày ngày gã đã lo cho no ăn đủ mặc. Trong nhà của gã Lộc, tủ ,giường, bàn, ghế , máy móc , xe cộ đầy đủ. Nhưng không bao giờ gã mua đồ mới, gã còn là một tên cho vay và cầm đồ, thiên hạ cần tiền thì kiếm gã Lộc , gã sẵn sàng giúp đở mọi người trong lúc khó khăn nhưng ngược lại kẽ gặp khó phải đưa cho gãLộc mang về nhà những món đồ gía trị và gã chỉ trả một số tiền thật ít.

Vợ của gã Lộc là một người đàn bà đẹp và hiền, biết sự keo kiệt và tính toán của chồng nhưng không bao giờ phàn nàn, bề ngoài lúc nào vợ gã cũng tỏ ra bằng lòng , hạnh phúc với nhưng gì gã Lộc đem đến cho vợ con. Uy tín của gã ngày càng nhiều nhờ vợ, vợ gã Lộc luôn luôn khen chồng trước mặt mọi người. Mỗi khi con cái than van về gã trong chuyện tiền đong gạo phát cho vợ con, thì vợ gã lại nói đở cho gã. Thế là gã Lộc ngày càng bồi dưỡng cái “ ruột tượng” cho đầy hơn, tiền chi tiêu trong nhà ngày càng bị cắt giảm, gã đinh ninh vợ của gã cũng quí tiền như gã.

Cuộc đời của gã Lộc không yên ổn để được hạnh phúc với đống tiền của gã, gã đau đớn phát bệnh mấy tháng liền vì chính sách đổi tiền của nhà nước . Sau 75 gã Lộc không như nhiều người có tài sản nhà cửa bị mất hết , gã Lộc không chạy tới chạy lui, vàng và tiền cất giấu vẫn nguyên vẹn, thế mà cái chính sách đổi tiền khốn nạn kia làm cho gã không kịp trở tay. Ruột của gã Lộc như bị cắt đi một khúc, gã ngày đêm lo sợ , ôm chặt núm ruột còn lại. Gã Lộc bắt đầu suy nghĩ tính toán, không thể để cho tiền của vơi đi thêm, gã sẽ chết tức tưởi nếu bị nhà nước “ chơi” thêm vố nữa……

Vợ của gã tưởng đâu sau lần đổi tiền , gã sẽ đổi tính. Vì tiền bạc là phù du, có đó mất đó, vợ gã nghĩ là gã sẽ cho vợ con tiêu pha rông rãi, ôm tiền như ôm giấy , không xài có ngày lại mất . Nhưng Gã Lộc đã khôn hơn, gã đổi tiền thành vàng. Ôm vàng là chắc ăn nhất !

Có thể gã Lộc sanh vào giờ tốt, sau khi mất tiền gã lại được vân may, công việc gặp thời, túi tiền của gã Lộc lại vào đều đều, gã Lộc bắt đầu đi lòm khòm hơn xưa, vợ gã nghĩ chắc vàng nặng hơn tiền cho nên lưng của gã còng xuống.

Thật ra thì lúc nào gã Lộc cũng phải tìm cách đối phó với mấy tên công an, biết gã ăn nên làm ra, bọn chúng hỏi thăm sức khỏe của gã rất đều, mỗi lần ra của cho họ, lòng của gã thật là đau, đêm đêm gã trằn trọc suy nghĩ, làm sao để biến khỏi tụi nó, như thế nào để gã được ung dung với tiền của mà ngày đêm không sợ mất.

Phải ra đi, mà nhất định phải đem theo tất !

Sau một thời gian dài tính tới tính lui, và tốn bao nhiêu chất xám để nghĩ ra cách chuyển tiền , đưa vợ , mang con đi ra nước ngoài, gã Lộc đã mãn nguyện!

Lần này gã tự thưởng cho bản thân và gia đình bằng cách tậu một căn nhà lớn,cách Little Saigon 30 phút , trong nhà đồ đạc đầy đủ mới tinh. Từ đây , gã sống không còn nỗi lo sợ đổi tiền hay mất tiền vô cớ. Tài sản vốn liếng của gã Lộc vần còn nhiều, gã và vợ không phải đi làm . Nhưng con cái thì phải làm, ở đây bills hàng tháng nhiều quá, nếu cho đám con của gã ngồi không, tiền của gã cũng từ từ không cánh mà đi.

Gã Lộc vẫn nhớ nghề củ, dùng tiền để đẻ ra tiền, thế là gã lại có tiền vô lai rai…..

Nhưng từ ngày định cư, gã Lộc lại già đi trước tuổi, còn vợ của gã thì lại trẻ hẵn…..

Gã Lộc vẫn yêu vợ, không cho vợ làm bất cứ công việc gì . Nhưng gã cũng vẫn yêu tiền nhất, gã không cho vợ biết tiền ở đâu (?) vàng bạc của cãi , gã tiếp tục nắm giữ…..

Vợ của gã nhiều lần muốn vùng lên, nhưng vì bà con lối xóm lâu nay vẫn khen và thầm ao ước được như bà : có chồng giàu, chồng cưng, ăn không ngồi rồi hưởng phước …. Thế nên , vợ của gã lại phải âm thầm chịu đựng, gã lại tiếp tục công viêc phát tiền , dè sẻn ,trông coi hết chi tiêu trong gia đình.

Cho đến một ngày, có lẽ gã Lộc bị stress quá nhiều, gã đã đột quị , gã nằm như một người gổ hết ngày này qua tháng khác ……..

Vợ của gã vẫn không biết tiền và vàng của gã chôn giấu nơi nào???

Cho đến ngày gã ra đi, tiền của gã vẫn bí mật ở một nơi nào đó, gã Lộc đã giử đúng sự dạy dổ năm xưa: Đồng tiền đi liền khúc ruột !

Nhưng khi ra đi , gã cũng chỉ đi với hai bàn tay trắng, chỉ có vợ gã là người phải suy nghĩ mãi: tiền của gã Lộc đang ở đâu?

Đoàn Vi Hương


Featured Posts
Check back soon
Once posts are published, you’ll see them here.
Recent Posts
Archive
Search By Tags
No tags yet.
Follow Us
  • Facebook Basic Square
  • Twitter Basic Square
  • Google+ Basic Square
bottom of page