Có vay có trả
Từ ngày có sự xuất hiện của người đàn bà lạ dọn đến, cả xóm C.G bỗng nhiên có chuyện để bàn tán , câu chuyện về người đàn bà lạ ngày càng hấp dẫn mọi người. Mụ có một cái tên tương đối đẹp như người : Kiều Hoa ! mặc dù tuổi tác độ khoảng 60. Nhưng mụ vẫn còn đẹp, một vẽ đẹp kiêu sa mà ua sầu, làm cho người đối đầu muốn nhìn hoài.
Căn nhà mụ Kiều Hoa vừa dọn vào , có cổng sắt che đi cửa chính của căn nhà, mặc dù cái cổng sắt đã bị rỉ sét, nhưng nó tạo cho ngôi nhà một vẽ kín đáo và an toàn trước bao cặp mắt dòm ngó của bà con lối xóm.
Thằng Lực là đứa “tám” chuyện nhất xóm, và cũng là một tay săn tin hay nhất vùng , nó là người khơi chuyện mụ Kiều Hoa với nhưng tin tức li kỳ, khiến cho cả xóm phải hòa nhập với nó : tìm hiểu về mụ Kiều Hoa. Thế là, đi đến đâu cũng nghe nói về mụ ta.
Thằng Lực còn có được hình ảnh của mụ Kiều Hoa lúc trẻ, mụ ta đẹp và có thân hình thật khiêu khích , nghe đâu mụ cũng là ca sỹ ,một thời đã từng hát hò kiếm sống lúc trẻ.
Thằng Lực kể rằng : mụ Kiều Hoa có tất cả năm đời chồng, người chồng trẻ nhất nhỏ hơn mụ cả hai chục tuổi, nhưng tất cả năm người đàn ông đó , khi sống chung với mụ thì phải phục vụ tối đa, tình nguyện đem thân cho mụ đày đọa và cuối cùng điều có một số phận hẩm hiu: bị mụ bỏ rơi không thương tiếc,và dĩ nhiên là trở nên thân tàn ma dại.
Thời trẻ , Kiều Hoa dùng sắc đẹp và tiếng hát để quyến rủ nhiều người. Người chồng đầu tiên yêu Kiều Hoa đến nỗi chấp nhận sự từ bỏ của Gia Đình, anh ta chỉ mong được sống với Kiều Hoa. Là một người quen biết rộng, người này không ngần ngại tìm đủ mọi cách cho Kiều Hoa chen chân vào giới nghệ sỹ ,tìm đến những người tiếng tăm, và Kiều Hoa đã được lòng nhiều đấng mày râu lúc nào cũng vây quanh, nhưng đó cũng là lúc Kiều Hoa cho người chồng này lên đường, nghe đâu anh ta hận tình , hận người đã trở nên say sưa nghiện ngập. Thằng Lực nói : hình như ông ta đã biến mất , không còn tìm ra tung tích.
Thằng Lực không mấy khó khăn khi tìm hiểu người đàn ông thứ hai của Kiều Hoa. Lúc này là thời kỳ lên ngôi của nàng , một doanh gia giàu có yêu “ nàng Kiều “ như điếu đổ. Tên này tậu nhà và đem đến cho nàng một cuộc sống kiêu sa trên nhung lụa, chắc nhờ vậy mà “ nàng Kiều” bổng dưng đẹp lộng lẫy và có giá, những người có địa vị coi nàng như một món hàng cao cấp, ai được có được nàng thì “tài sản” như nặng cân hơn. Thế là “nàng Kiều” lấy cớ tên doanh gia này đã có vợ, không muốn làm bé cho nên cho nhà doanh gia qua phà để lấy một anhTàu chơ lớn.
Làm vợ lần thứ ba không bao lâu,Kiều Hoa mới nhận ra dù có si mê cô bao nhiêu, anh ba tàu vẫn mê ăn là trên hết. Ăn uống những nhà hàng sang trọng hoài cũng chán, hắn ta lại thích ăn ở nhà, kẽ hầu người hạ nấu riết hắn chê dở, hắn muốn đích thân Kiều Hoa nấu cho hắn ăn, để hắn được hưởng cái cảm giác được vợ chăm sóc. Nhưng điều đó không bao giờ có, Kiều Hoa lại chán ngán và một lần nữa: đường ai nấy đi.
Chắc “ nàng Kiều “ còn có một cái tên khác trên giấy tờ, cho nên dù có giỏi đến mấy, thì “trinh thám Lực” cũng không điều tra được: sau ba lần li dị, tài sản của nàng Kiều đã lên đến đâu? Nhưng chắc chắc là Kiều Hoa đã bớt “ thích” tài sản của mấy tên nhà giàu. Cho nên, nàng ta đã đổi cách nhìn : Cần địa vị, không cần tiền!
Thời gian này , “nàng Kiều” đã gần quá hàng bốn, nhưng sắc và dáng vẫn không hề giảm đi, thằng Lực “ nói có sách , mách có chứng” , nó có hàng lô hình của Kiều Hoa với người đàn ông thứ tư trong đời nàng. Người này có quyền có chức, đi đâu cũng có cận vệ ,tháp tùng……. Lợi dụng quyền hành của chồng, Kiều Hoa tự mình tung vốn muốn làm ăn lớn. Tiền bạc lâu nay cứ từ trên trời rơi xuống, từ trong túi đàn ông móc ra cho nàng.Cho nên việc kiếm tiền chắc không khó , Kiều Hoa nghĩ thật đơn giản : dựa vào quyền hành trong tay chồng, cộng với sắc đẹp của bản thân, Kiều Hoa sẽ làm mưa làm gió trên thương trường. Quả thật , thời gian đầu, Kiều Hoa đã trúng bao nhiêu trận, những cú áp-phe ngày càng nhiều và lớn dần, lúc này nàng Kiều đang bị say máu tiền, thế là những vụ làm ăn bất hợp pháp nàng không bỏ qua. “Đi đêm có ngày gặp ma”, chuyện không tránh khỏi : Kiều Hoa bị bắt , tiền cũng mất….Người chồng không đành, mặc dù bị cắt chức nhưng vẫn lo cho Kiều Hoa không phải ngồi bóc lịch lâu. Thằng Lực nghe kể anh chồng phải nhận tội ở tù thay cho Kiều Hoa. Thặng Lực kết luận: người đàn ông này thương nàng Kiều hơn ba người kia, nhưng lại là người đàn ông tội nghiệp nhất , vì sau đó quyền chức không còn mà vợ cũng mất luôn. Một lần nữa, Kiều Hoa lại muốn trở thành người đàn bà độc thân.
Sau bao lần “dang dở”, nàng Kiều đã bắt đầu lo xa: thời huy hoàng đã không còn nữa!
Kiều Hoa gom góp gia tài, chỉnh đốn sắc đẹp để hốt hụi chót. Lúc này nàng đã bước sang “hàng năm” , phài tính cho thật kỹ……
Câu chuyện đã chuyển sang thời kỳ cuối, thằng Lực cũng thấy hồi hộp, người cuối cùng của nàng Kiều là ai ? nó cũng tò mò như bao nhiêu người . Nó phải mất một thời gian khá lâu mới có câu chuyện kết mà cả xóm đang chờ đợi. Người đàn ông thứ năm của Kiều Hoa là người bình thường, không giàu không chức. Nhưng rất dể sai dể bảo vì tên này trẻ hơn bà 20 tuổi. Thằng Lực tính tới tính lui thì tên này bằng tuổi nó, nó tìm mọi cách để “ lùng sục” ra người cuối cùng của nàng Kiều. Chỉ cần một chầu cà phê, tên này đã trút hết tâm sự cho thằng Lực:
Lúc này , Kiều Hoa đã tính đến chuyện “về hưu”, có lẽ cũng quá mệt mỏi cho nên lánh mặt đến một nơi không ai biết đến, tên này được bà nhận về làm tài xế cho , vì thấy bà một mình , cho nên bất cứ việc gì bà giao cho nó cũng sốt sắng và hoàn tất rất tốt.
Có thể nó muốn giúp bà Kiều Hoa thật, nhưng cũng có thể là muốn lấy lòng bà nhiều hơn. Công việc của làm ăn ngày càng khó khăn, người thân không có, nghe đâu bà cũng có hai đứa con với những người chồng trước, nhưng những lần chia tay thì bà không giữ con, nên cũng chẳng biết đâu mà tìm. Thế là bà Kiều Hoa giao hết công việc cho tên này, bà nghĩ nó còn trẻ khỏe, là người đáng tin tưởng , là người sẽ bên cạnh để “ bao boc” bà mọi việc .Từ một tên tài xế, bỗng dưng trở thành ông chủ, nó sung sướng phục vụ và trung thành với bà Kiều Hoa được tám năm trời, tự nhiên máu cờ bạc trong người nổi lên, nó bị ghiền nặng và cứ thế tiền bạc của bà Kiều từ từ bị nó “nướng” , khi bà phát hiện ra, nó sợ quá trốn mất. Bà Kiều Hoa tức tối vì bị phản bội, nên đã mướn người “thanh toán” nó….
Hèn gì, thằng Lực thấy nó đi khập khiễng…….
Trước khi chia tay, nó nói nhỏ vừa đủ cho thằng Lực nghe: “Mặc dù bà đã làm cho nó trờ thành người tàn tật, nhưng nó không hận bà Kiều Hoa nữa, vì nó biết được bà đã bị bệnh một căn bênh đau nhức mấy năm nay, cứ về đêm thì bà đau đến tận xương tủy, đã tốn hết tiền nhưng không kiếm ra bệnh. Điều mà bà mong mỏi nhất là tìm lại hai đứa con…..nhưng có thể chúng nó cũng chẳng muốn nhận lại bà . Có lẽ đây là “quả báo?”
Cánh cổng sắt rỉ sét vẫn khép kín, thằng Lực đôi lần chổng mông tò mò nhìn vào. Nó bắt gặp một đôi mắt sâu hoẵng vì thiếu ngủ, mệt mõi vì chờ đợi và chán chường vì tuyệt vọng ! “nàng Kiều” năm xưa đã trở thành mụ Kiều Hoa thật tội nghiêp!